“Hạc tỷ… Tầm ca hình như lại mạnh hơn rồi.”
Tiểu Xích rụt rè chạy đến bên cạnh Tiểu Hạc, gương mặt uy vũ trong thoáng chốc trở nên len lét, “Hay là nhận lỗi đi.”
Đại Hắc Ngưu ở một bên kêu ậm ò khuyên giải, nó nhất định sẽ cản Trần Tầm lại, không để hắn động thủ.
Tiểu Hạc cúi đầu, bị Đại Hắc Ngưu húc lên lưng, thần sắc có chút như không còn gì luyến tiếc, bị cõng bay về phía bờ biển.